Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

Góc tối trong ngồi nhà

Đúng như cái tiêu đề của bài " Góc tối trong ngồi nhà " . Giờ đây thật sự chẳng biết phải làm thế nào, mọi thứ đã và đang đi quá xa, bóng tối đang luồn lách vào trong tâm hồn tôi, trong gia đình một bức tường vô hình đang dần cao lên.
Chỉ muốn cản nó lại, muốn dừng nó lại, muốn đập tan nó đi - Nhưng tôi cảm giác mình như một phế nhân bất lực không thể làm được gì nữa. Tôi không muốn đánh cắp tuổi thơ của con gái, cũng không muốn con mình lớn lên trong sợ hãi, trong thiếu thốn tình cảm - tưởng chừng đơn giản nhưng sao khó quá, có phải cuộc sống luôn thế điều đơn giản cũng là điều phức tạp.
Vẳng trong bóng tôi câu ca " Tôi ơi đừng tuyệt vọng "

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

" Ngày không vui "

Muốn tâm sự với một ai đó, muốn chia sẽ hết những suy nghĩ trong đầu mình. Cuối cùng lại về với cô bạn Blog này. 
Ngày không vui, đã cố gắng để mọi người có trung thu vui vẽ, đã cố gắng tạo cho moi người tâm lý gọi thứ mà mọi người vẫn nghĩ là đắt tiền. Nhưng cả nhà đều không vui, đều cho là mình thế này thế kia - Sao chẳng ai hiểu, nếu tôi là thế thì tôi chẳng không tạo ra cái buổi hôm nay làm gì. 
Nằm một mình, nhìn lại cách đây 2 năm khi mình viết trên Blog này thiên thần bé nhỏ của mình đang bắt đầu hình thành, giờ đây đã lứu lo bên mình mỗi ngày. Chỉ khác là Người lớn giờ nhạt nhẽo quá. Nghĩ cho cùng, có lẽ mình có biến mất vài ngày, vài tháng thì chỉ thiên thần kia là nhớ nhung còn mọi thứ có lẽ sẽ bình lặng hơn với người lớn này. Chỉ hai tháng qua, một môi trường mới làm người lớn xa cách quá. Biết là gia đinh như tảng bẳng - nó sẽ tan nếu không đủ lạnh, vẫn biết thế nhưng chẳng thể làm gì. Ừ thì băng cứ tan, mình cũng chỉ là giọt nước chẳng thể làm được gì, chỉ thương cho thiên thần kia sẽ không còn chọn vẹn đùa vui. 
Một ngày lớn khôn con sẽ hiểu, hi vọng rằng con sẽ không phải là người không biết quan tâm. Có một điều mọi giá sẽ phải dạy con, nghĩ cho người khác, làm cho người khác đôi khi cay đắng nhưng con sẽ thảnh than hơn rất nhiều.
 Một gia đinh không yên bình, một công việc đầy dao động có thể nói sóng gió nổi lên trên khắp miếng ghép cuộc đời mình. Nhưng rồi mình tin, mọi thứ sẽ qua. Đâu đó trong đêm giọng hát " Và con tim sẽ vủi trở lại "

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

3 tháng sau ngày cưới

Vậy cũng hơn 3 tháng sau ngày cưới. Gia đình nhỏ của mình đã có đã có một niềm vui lớn. Hai vợ chồng và có lẽ nội ngoại hai nhà đều mừng hiiiii.

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Lo Lắng

Hai chữ "Lo Lắng" là hai từ quá chuẩn xác với bản thân mình. Mình đang "Lo lắng" về mọi thứ quanh mình, làm thế nào để có thể thoát khỏi vòng xoáy lo lắng này. Chuyện gì mình cũng có thể tưởng tượng đến những điều xấu nhất. Mình có lẽ đang sống trong những tháng ngày tồi tệ. Mình lo lắng nếu mọi chuyện cứ xảy ra theo tiến độ này thì mình sẽ chẳng thể là con người bình thường nữa.

Mình đã tự nhắc bản thân mình không được lo lắng nữa nhưng sao nó vẫn kéo đến, mình cảm thấy mình có thể liên tưởng mọi thứ thật xấu.

Giờ đang là thời điểm nhậy cảm, công việc, đám cưới sắp tới của mình, Ngôi nhà đang sửa chữa của mình có rất nhiều điều để mình quan tâm để lo lắng. Nhưng sao mình chỉ nghĩ về những thứ mà đối với người khác là chuyện vớ vẫn.

Mình đang dần nhận thấy mình đang mắc phải một căn bênh "hoang tưởng". Làm thế nào đây để vượt qua nó, để sống cuộc sống bình thường như những người xung quanh mình đang sống.

Nếu cuộc đời này như một trò chơi thì có lẽ mình đã muốn reset để chơi lại từ đầu.